Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2019

"Truyện ngắn là cách cưa lấy một khúc đời sống" - Tô Hoài

Nguyễn Thi từng nhắc đến cái con sông dài trong tác phẩm "Những đứa con trong gia đình" thế này: "Chuyện gia đình cũng dài như sông. mỗi thế hệ phải ghi vào một khúc. Rồi trăm con sông của gia đình cùng đổ về một biển mà biển thì rộng lắm. Rộng bằng cả nước ta và cả nước ngoài." Liên tưởng đến văn học, đặc biệt là truyện ngắn ta thấy những câu truyện được nhắc đến trong mỗi tác phẩm đều giống như một khúc sông gia đình trong một biển lớn mênh mông của cuộc đời. Nhà văn phải ý thức được câu chuyện mình kể ra đây là mảnh đời, một mảnh tình, chứ không phải là một cuộc đời dài đến trăm sông góp lại. Những nhà nhân đạo chân chính ấy, cây bút tài hoa đặt xuống trang giấy để tô điểm cuộc đời, phản ánh một phần trong toàn phần. Thế nên không lặng lẽ mà Tô Hoài lại dám khẳng định: "Truyện ngắn là cách cưa lấy một khúc đời sống." Cuộc đời là cái hành trình dài vô biên mà nhà văn nhà thơ theo đuổi, sống cuộc đời đa biến mà nhà văn nào thấu hết tất cả. Cái hiện thực ...

Hôm nay trăng lại nghẹn

Trên dọc trên đường quê ấy, tôi thấy vắng bóng, đơn côi, là bóng dáng của nỗi buồn vẫn cứ lan tỏa. Vì những cô gái sang sông lấy chồng ngoại quốc - vấn đề này được cho là chủ nghĩa cá nhân, chưa phù hợp với quan điểm chung. Nhưng hãy nhìn vào thực tại từ những năm về trước, khi thằng Pháp, thằng Mĩ sang chiếm đóng Việt Nam, thì vẫn có những ả ngã vào lòng hắn, được che chỏ, được vun đắp tiền bạc mà đâu cần lo nhiều. Rồi khi có chiến tranh đến, thằng Tây chết dưới tay Việt Minh, còn gì bẽ bàng ngoài thân gái côi cúc. Trả giá là điều luôn tồn tại trong cuộc sống này. Và rồi đến lượt thời bình, chồng Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Quốc, đàn ông các nước này lần lượt kéo ùn sang Việt Nam lấy vợ, có gì, có tiền, của vật chất. Mà nước ta lúc ấy chẳng mấy khả quan khi nghèo đói bủa vây, người ta thấy thua sụt so với những người giàu có nên mới đi theo mối mai mà lấy chồng ngoại, thế nên Phan Mạnh Quỳnh mới có câu hát mà đến giờ tôi vẫn rất thích: "Ngày chưa biết quê ta nghèo, chỉ mơ ước đi mu...