Công việc của nhà văn là phát hiện cái đẹp chính ở chỗ mà không ai ngờ tới...
Có lẽ không gì định nghĩa được cái đẹp rõ hơn văn chương và cũng không ai có thể nhận ra được cái đẹp thẩm mỹ như những nhà văn. Đặc biệt là những nhà văn có quan điểm văn chương gắn với hiện thực cuộc sống và con người. Bởi con người luôn ẩn chứa một hạt ngọc tiềm ẩn sáng long lanh giữa hoàn cảnh khắt nghiệt của cuộc đời, giữa những cái chông chênh của số phận khiến người ta quên đi cái đẹp vẫn tồn tại, thì chính sự nhạy cảm, sống trong chính nhân vật của của mình của những nhà văn như Nam Cao đã khẳng định: "Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi, và sáng tạo những gì chưa có" (Đời thừa). Mà chúng ta cũng từng thấy quan niệm sáng tác ấy ở nơi Thạch Lam khi ông cho rằng: "Công việc của nhà văn là phát hiện cái Đẹp chính ở chỗ mà không ai ngờ tới, tìm cái Đẹp kín đáo và che lấp của sự v...